Thứ Ba, 13 tháng 8, 2013

Đọc "Hạt Nắng" và "Tình Quê" thơ của Quang Chính

Dân tộc Việt Nam là dân tộc thi sĩ, trong mỗi người Việt Nam tiềm ẩn một nhà thơ, nên việc thầy giáo hiệu trưởng Quang Chính có hai tập thơ cũng không phải là điều lạ - hai trái thờ chưa thật chín nhưng đã có hương vị riêngấ Đó là sự hồn nhiên chân chất, sự dạt dào tình cảm đối với nghề, đối với đời, đối với thầy, với bạn, đối với mẹ và dĩ nhiên không thể thiếu tình yêu.

37 năm trong nghề, nhiều năm là hiệu trưỏng các trường tại quê hương Chương Mỹ nhưng thầy giáo Chính vẫn vẹn nguyên, tươi mới những rung động thuở mới vào nghề trước ngày khai giảng. Đối với anh, đó là ngày đẹp nhất. Tất cả như tinh khôi, như bừng lên ánh sáng rực rỡ sắc mầu (Mùa thu vàng„ hoa cúc/ Mặt người sáng như gương/ Mặt trời vừa thức giấc/ Hoa cỏ long lanh sương...)

Người ta vẫn nói nghề dạy học là nghề lái đò với nhiều ý nghĩa: cao quý có, chạnh buồn có, nhưng với Quang Chính, đó là niềm vui, niềm vui rộn rã của một bến sông tấp nập thân thương như bến sông quê anh với những con đò thực và cô lái đò thực. Chính cảm xúc đó đã làm cho người đọc quên đi tính ước lệ đã khá mòn của tứ thơ, của hình tượng thơ và chia sẻ với tác giả (Bến sông quê ồn ã/ Dòng sông cuộc đời chảy về trăm ngả/ Có người lái đò chỏ khách qua sồng/ Mặt trời lên đôi má thêm hồng/ Khắch mới lạ - lòng hồi hộp quảỉ Mái chèo thời gian khua nhanh hối hả/ Tiếng trống trường đã điểm niềm tin...)

Quê hương ca

Ai về vui hội quê ta (1)
Rước thần: Lý Thị Ngọc Ba - oai hùng
Cùng với ngũ vũ tướng công
Xứng danh con Lạc, cháu Hồng uy linh.
Quê hương Kim Cốc nghĩa tình
Ghi vào sử sách lưu danh muôn đời:
- Thế kỷ I - năm 40
Phương Dung công chúa - sáng ngời sắc phong
Người đã lãnh đạo nghĩa quân
Từ làng Kim Cốc lên vùng Hát Môn
Dưới cờ khởi nghĩa Trưng Vương
Diệt giặc Tô Định - giữ nguyên cõi bờ.

Quy luật

Anh như con tàu công suất lớn
Bồn chồn muốn được ra khơi
Em là một bông hoa nhỏ
Sợ, lo gió bão cuộc đời!
Chỉ muốn dòng sông phẳng lặng
Bốn mùa êm ả nước trôi
Chỉ mong gió to đừng thổi
Không đem giông tố cho đời

Kẻ tiểu nhân

Trên đời vẫn có kẻ tiểu nhân
Ăn cháo xong rồi đá bát (?)
Lẽ sống chẳng có gì khác:
Tiền và dục vọng vô luân:
Bất kể người thân
Anh em ruột thịt
Bạn bè đồng nghiệp
Hắn đều táng tận lương tâm.

Điểm dừng

Con tàu dừng phao số không
Con thuyền cập bến nhờ công người chèo
Đời chẳng dừng ở đói nghèo
Trâu dừng gặp cỏ bóng chiều hoàng hôn
Gió dừng trên những cánh buồm
Môi dừng trên cặp môi thơm đắm tình
Mắt dừng trên khuôn mặt xinh
Dừng bút, trống nhắc thí sinh hết giờ.
Cuộc đời như một giấc mơ
Biết dừng đúng lúc - bài thơ chất nhiều
Công danh nhẹ tựa mây chiều
Tiền như son phấn - bôi nhiều được sao?

Chúc Sơn, 4h20 sáng ngày 05/03/2009

Tình đời

Anh mang hạt nắng đi gieo
Bốn mùa tươi tốt - đói, nghèo lùi xa
Mang niềm vui tới mọi nhà
Tình đời chan chứa khúc ca khải hoàn.
Ngày 27/05/2009

Sông Đáy

Sông Đáy có tự bao giờ
Để cho trai gái say sưa tư tình?
Hè - Thu dòng nước trong xanh
Hằng Nga - Chú Cuội tắm mình Đáy giang
Bờ sông: ngô, mía bạt ngàn
Dâu xanh óng mượt ươm vàng cho tơ.
Đêm đêm trăng đến đòi thơ
Chiều chiều gió đẩy câu hò mênh mang.
Cũng cùng trên một khúc sông
Phía trên trẻ tắm, vẫy vùng thỏa thuê
Bầy trâu ăn cỏ no nê
Về tắm bên dưới - hả hê đắm mình.

Đá Chồng

Xem kìa đã cũng say chồng
Cớ sao em chịu ở không một mình?
Khen cho tạo hóa đa tình
Tạo ra vạn vật lại sinh đá chồng.

Định Quán - Đồng Nai, Ngày 20/06/2009

Cõi tiền

Cõi tiền có phải cõi tiên?
Mà đầy ma lực - để phiền lòng ai (?)
Ghế trống - tổ chức thi tài:
Nhiều tiền thắng cuộc, đổi đời: làm quan
Làm quan ắt hẳn phải tham
Để lấy lại được khoản tiền "ngoại giao"
Để có xe đẹp, nhà cao
Thảo dân thì vẫn lao đao - mặc đời!
Cõi tiền mất hết tình người
Tiền là tất cả coi trời bằng vung
Vi phạm pháp luật, bất nhân
Sớm muộn cũng phải cho chân vào còng.

Cửa hàng

Ở đâu cũng thành "cửa hàng"
Giao thông đã tắc lại càng tắc thêm
Người mua, kẻ bán đua chen
Chỉ cốt tiện, lợi - chẳng thèm nghĩ suy
Tắc đường cũng chẳng bận gì?
Vỉa hè mất lối hề chi - mặc đời!
Văn minh đô thị đâu rồi?
Các nhà chức trách cứ ngồi yên sao?

Hè 2009

Vĩnh cửu

Bài vật lý năm xưa
Thầy dậy anh vẫn nhớ
- Tác dụng của động cơ
Giúp loài người tiến bộ.
Từ nguyên thủy hoang sơ
Đến văn minh vũ trụ
Bằng động cơ tốc độ
Khám phá khắp thiên nhiên.
Thăm cảnh đẹp thần tiên
Chinh phục nhiều khoảng cách
Nối vòng tay ấm áp
Đem hạnh phúc cho đời.

Xem tuồng "Thị Hến"

Xem kìa: Xã trưởng, thầy đề
Lại chung một nhóm máu dê, lạ đời
Quan huyện thì cũng thế thôi
Gian tham, dâm đãng - một loài như nhau
Khen cho Thị Hến mưu cao
Đưa Đề, Quan, Xã cùng vào: phòng dâm
Máu dê thấy bóng giai nhân
Vợ ghen chẳng sợ, xa - gần ngại chi
Tiếng tăm có nghĩa lý gì?
Điền hòa - tìm cớ để đi .. khám người
Chuyện xưa xem lấy nực cười
Chuyện nay... có để cho đời soi chung.

Chúc Sơn, 4h sáng 03/08/2009

Mùa xuân cạn

Em biết anh chẳng đến với em
Mùa xuân đã cạn hết cơn thèm
Hoa trôi, bèo dạt, tình dang dở
Chẳng dám trách anh, chỉ tại em
Em biết mùa xuân đã cạn ngày
Rượu tình đã nhạt chất men say
Còn lại lòng ai buồn, trống trải
Sống trong luyến tiếc, hận dâng đầy.
Hè 2009

Mối tình sông nước

Giang sơn một gánh trên sông
Thuyền quyên gặp được anh hùng vui sao
Bàn tay lực lưỡng cắm sào
Để em chèo lái thuyền vào, thuyền ra
Vượt bao gềnh, thác, phong ba
Được nhiều thủy sản, nhà ta ấm lòng
Thuận buồn suôi gió trên sông
Giọng hò em ngọt, xiêu lòng người qua
Dưới gầm trời có đôi ta
Trăng thanh gió mát, đậm đà tình xuân
Một, hai, ba rồi vân vân
Anh em Sỏi, Cát, Xa, Gần... đông vui (?)

Bên hòn trống mái

Trống mái luôn ở bên nhau
Âm thanh sóng bắc nhịp cầu tình yêu
Đầy vơi con nước thủy chiều
Nắng, mưa, thời tiết có nhiều đổi thay.
Bên nhau trống mái tháng ngày
Mặc cho con tạo vần xoay, sóng trào.
Tình yêu vĩnh cửu đẹp sao
Mênh mang trời, biển - dạt dào yêu thương.
Trải qua dâu bể đoạn trường
Mối tình thiên tạo mãi còn bên nhau.

Hè 2009

Sự đời

Ăn ở sao cho trọn lẽ đời
Vừa lòng khó lắm phải đâu chơi
Đường Tăng có lúc thành người ác
Bát Giới nhiều phen đạt thú vui
Có số hay không ai biết được?
Lụy người nên ắt phải chiều người
Tránh sao hết khỏi điều ân oán
Thẳng thắn bao giờ được thảnh thơi?
Xuân Mai 10/2006

Bến Đò Mây

Đợi phà ở bến Đò Mây
Lòng buồn man mác: bến này vẫn xưa!
Si già thả rễ trên bờ
Giết thời gian - khách xem cờ sắp tan
Buồn sao buồn thế cờ tàn
Ngựa què, xe gẫy, chẳng còn tốt đâu?
Tướng sĩ hỏi có bền lâu
Thế cờ đi xuống - nỗi đau vơi đầy
Đợi phà ở bến Đò Mây
Bao nơi đổi mới bên này vẫn xưa (?)
Bao giờ cầu sẽ thay phà
Để dân đỡ khổ, lòng ta nhẹ nhiều.
Kinh Môn, Hải Dương, Chiều 28/7/2009

Tình em

Tình em như biển cả
Trong êm ả, mênh mông
Con thuyền anh cập bến
Hạnh phúc đến nao lòng.
Dịu dàng và kín đáo
Nhiệt tình với việc công
Em là người mẹ tốt
Người vợ hiền thủy chung.
Cuộc đời không may mắn
Nén nỗi đau trong lòng
Vượt qua mọi con sông
Mặc gió giật, bao giông.

Song lẻ

Hai nhỉ
đi song đôi
thành cặp kép
Một nhất
đứng độc lẻ
hóa cô đơn
Em xinh tựa trăng tròn
Cớ sao đơn lẻ để buồn lòng ai?

Chúc Sơn, 2h20 sáng 02/7/2009

Gặp lại tuổi xuân

Chắt chiu từng giọt nắng chiều
Xe thành sợi trẻ... thả diều với thu
Sông quê vắng chuyến đò đưa
Chợ phiên dáng mẹ... như vừa qua đây
Gánh thương trĩu nặng vai gầy
Tuổi xuân gặp lại... đong đầy thùng thơ,
Tuổi cao nghị lực có thừa
Sớm, chiều luyện tập say sưa hết mình
Thân thể cân đối mắt tinh 
Huyết áp ổn định... ta - mình đều vui
Gia đình hạnh phúc, yêu đời
Bách niên giai lão... sáng ngời sắc xuân.

Chương Mỹ 03h15' sáng 25/07/2011